Có lẽ đã lâu lắm rồi người dân ở thành phố cảng Liverpool mới được sống trong bầu không khí hạnh phúc như thế này. Chiến thắng trước đội bóng kình địch Manchester United không chỉ mang ý nghĩa điểm số đơn thuần mà dường như nó đã cho thấy rõ một đội bóng với tư cách là “ông lớn” đang dần xuất hiện trở lại. Khó đoán năm nay Liverpool có thể vượt vũ môn để vô địch Ngoại hạng hay không, chỉ biết ở quê hương của ban nhạc The Beatles có một đế chế đang hồi sinh trở lại.
1. Cái giá của sự ổn định
Kể từ mùa bóng 2008-2009, khi mà Liverpool ngậm ngùi xếp sau kình địch MU trong cuộc cạnh tranh chức vô địch giải Ngoại hạng cho đến trước thềm mùa giải này khởi tranh, Liverpool đã không còn là một đại gia đúng nghĩa. Họ có thể chiến thắng một vài trận trong những cuộc thư hùng như kiểu cuối tuần qua. Song tuyệt nhiên không có cơ hội tranh chấp chức vô địch, thậm chí một suất tham dự cúp châu âu cũng là điều gì đó quá xa vời. Nguyên nhân thì chắc có nhiều nhưng có lớn nhất là sự ổn định trên băng ghế chỉ đạo.
Các ngôi sao sẽ lại tìm đến Liverpool. Ảnh: Internet. |
Trước khi Benitez ra đi, mặc dù Liverpool không vô địch giải Ngoại hạng Anh nhưng cứ hễ gặp Liverpool là các đối thủ phải ngao ngán nhất là các trận đấu cúp. Tuy nhiên, cái ngày Benitez ra đi không ai ngờ đã kéo theo một hệ lụy vô cùng lớn. Vì quá nôn nóng vào thành tích nên ban lãnh đạo của đội bóng liên tục “trảm” tướng. Rất nhiều nhà cầm quân có danh tiếng đến và đi, kết quả là tình hình vẫn chẳng khá hơn là mấy. Thậm chí còn “lẹt đẹt” hơn cuối thời kì Benitez trị vì.
Chỉ đến hai năm trước, khi ông Rodgers đến với sân Alfield thì mọi thứ mới dần dần khởi sắc. Thực ra, mùa đầu tiên dẫn dắt Liverpool của ông Rodgers cũng trồi sụt không khác gì những người tiền nhiệm. Nhưng cái quan trọng nhất mà ban lãnh đạo nhìn ra là đó là một người thuyền trưởng tâm huyết và đặc biệt có chiến lược dài hơi để phát triển câu lạc bộ. Vấn đề chỉ là thời gian…
Và rồi đến hôm nay thì ai cũng rõ, Liverpool đã thắng MU với một lối chơi rất rõ ràng và thuyết phục. Suốt mùa giải này cũng vậy, họ đá bóng với triết lí của Rodgers: tốc độ-áp sát-chuẩn xác. Chắc chắn, một người huấn luyện viên giỏi cỡ nào cũng không thể trong 1 mùa giải có thể vận hành trơn tru bộ máy và có ngay “bảng thành tích” đẹp. Muốn thành công lâu dài phải có chiến lược và thời gian. Nói không ngoa, sự khôn ngoan của ban lãnh đạo đã giúp Liverpool trở lại như ngày xưa.
2. Sự cương quyết của ban lãnh đạo trên thương trường
Một vấn đề rất đáng lưu tâm của Liverpool nữa đó là vấn đề chuyển nhương. Đầu mùa bóng, ai cũng rõ việc Suarez “vùng vằng” như thế nào để muốn dứt áo ra đi. Có những lúc Suarez chỉ cách Arsenal một cái gật đầu. Thế nhưng bằng cách nào đấy anh vẫn ở lại và hiện tại là vua phá lưới của giải Ngoại hạng. Không biết hậu trường của câu chuyện này có nhiều thâm cung bí sử không. Nhưng chắc chắn, vai trò của ban lãnh đạo là rất lớn ở thương vụ này.
Rodgers đang ngày càng chứng tỏ được khả năng đặc biệt của mình. Ảnh: Internet |
Mua một cầu thủ đã khó, giữ một cầu thủ toàn tâm toàn ý phục vụ cho câu lạc bộ càng khó hơn. Còn nhớ mùa cuối cùng Fabregas đá cho Arsenal, lúc ấy gần như đã rộ tin anh ta sẽ đầu quân cho Barca mùa sau. Thế là Fabregas có một mùa cuối cùng tại Arsenal gần như bỏ đi. Suarez sẽ là một Fabregas thứ hai nếu…không có ban lãnh đạo và huấn luyện viên Rodgers.
Có lẽ không khí thân thiết trong phòng thay đồ, tình cảm của các cổ động viên và sự kiên quyết từ những vị lãnh đạo cấp cao đã khiến Suarez hồi tâm chuyển ý. Vẫn biết ông Rodgers là một huấn luyện viên tài năng. Song, không hiểu ông sẽ xoay sở thế nào nếu vắng đi một tiền đạo sát thủ như thế. Ngược lại, Suarez cũng không chắc sẽ là vua phá lưới nếu chuyển sang một đội khác. Bởi đơn giản, các đội khác không có Gerrard, người hiểu Suarez đến từng bước chạy.
Tóm lại, sự cương quyết của Liverpool là chìa khóa để dẫn đến sự ổn định của ngày hôm nay. Thành công có thể đến, sớm hay muộn. Song, đều phải dựa trên nền tảng con người và sự ổn định của chính sách. Liverpool đang có hai điều đó. Chờ xem họ sẽ được gì vào tháng 5!